2 .敕chì 勒l è 歌g ē (北朝乐府běicháoyuèfǔ) 敕chì 勒l è 川chuān,阴yīn 山shān 下xià, 天tiān 似s ì 穹qióng 庐l ú, 笼lóng 盖gài 四s ì 野y ě。 天tiān 苍cāng 苍cāng,野y ě 茫máng 茫máng, 风fēng 吹chuī 草cǎo 低d ī 见xiàn 牛niú 羊yáng。 22 赋得古原草送别 白居易 lí lí yuán shàng cǎo 离 离 原 上 草 , yì suì yì kū róng 一 岁 一 枯 荣 。 yě huǒ shāo bù jìn 野 火 烧 不 尽 , chūn fēng chuī yòu shēng 春 风 吹 又 生 。 yuǎn fāng qīn gǔ dào 远 芳 侵 古 道 , qíng cuì jiē huāng chéng 晴 翠 接 荒 城 , yòu sòng wáng sūn qù 又 送 王 孙 去 , qī qī mǎn bié qíng 萋 萋 满 别 情 。 山行 杜牧 yuǎn shàng hán shān shí jìng xié 远 上 寒 山 石 径 斜 , bái yún shēng chù yǒu rén jiā 白 云 生 处 有 人 家 。 tíng chē zuò ài fēng lín wǎn 停 车 坐 爱 枫 林 晚 , shuāng yè hóng yú èr yuè huā 霜 叶 红 于 二 月 花 。